Rừng xanh ơi in dấu cuộc đời
Nơi lưu giữ một thời kỷ niệm
Bao vất vả mình cần phải nếm
Đêm trong rừng tiếng gầm hú rền vang
Mà sao vẫn lại sợ đêm tàn
Mang thân gỗ vội vàng nghe lào xạo
Vai vác nặng mòn hai vai áo
Đếm làm sao những vết xước gai cào
Quần tả tơi xen lẫn với máu đào
Vẫn không sao chỉ lo gặp thuế vụ
Bao nhiêu đêm nằm trong rừng không ngủ
Muỗi hò du cho đủ no lòng
Vết trích đỏ to tròn sưng bọng
Chẳn trông mong cơn sốt rét lại về
Nhiều ngày lạnh buốt phải nằm mê
Cháo hoa trắng,chẳng chê nồi khoai sắn
Giọt nước mắt hay mồ hôi nghe mằn mặn
Vẫn lặng im cố gắng vượt với đời
Gian lao cũng chỉ có một thời
Giờ ánh sáng gọi mời tôi phía trước
Vẫn ngẩn cao đầu tôi tiếp bước
Có được bây giờ là nỗ lực của ngày xưa
Trời sẽ lại sáng sau những cơn mưa
Ai chưa từng khổ thì chưa nen người
Ánh vàng ban tặng xuống muôn nơi
Tôi đây nhớ mãi một thời nằm sương
(trích trong tập thơ)
Cay Đắng Tình Đời
NXBVH - 2010