Sao em vội vã ra đi
Khi còn xanh tóc tuổi thời đang xuân
Mẹ rơi nước mắt bao lần
Các con em phải mang thân côi mình
Chồng em nào có chung tình
Bỏ ba con nhỏ,nhân tình bên nhau
Chẳng cần nghĩ trước tính sau
Lại cho con trẻ thêm đau một lần
Chúng giờ chỉ có tình thân
Trong khi côi cút chúng còn gọi ai ?
Ba giọt máu chứa hình hài
Hơn ao nước lã chẳng sai chút nào
Anh đem ba đứa cháu vào
Dạy cho chúng nó làm sao nên người
Suối vàng em hãy mỉm cười
Anh đây sẽ cố,làm người thay em
(Trích trong tập thơ)
Cay Đắng Tình Đời
NXBVH - 2010