Nhà thương gia thường cười nhạo
Nhà văn,nhà báo, nhà giáo “nhà nghèo”
Theo nghề văn báo, hỏi câu
Ngày đêm cầm bút thì đâu có giàu ?
Cuộc đời có trước có sau
Không giàu tiền bạc nhưng giàu nhân văn
Càng ngày trí thức càng tăng
Cũng là nhờ Bác, văn chương một thời
Lời văn ý đẹp sáng ngời
Là quà ban tặng những ai yêu nghề
Chớ nên vội vã cười chê
Rồi ngày mai lại thảm thê vì tiền
Vội tìm giây phút bình yên
Không ngờ đã mất khi tiền gây đau
Nghề văn, báo, giáo, mãi giàu
Giàu tình cảm và giàu công danh
Thương gia, chẳng phút yên lành
Chỉ văn, báo, giáo, đời xanh xuân hoài
Trích trong tập thơ
Người Mẹ Làng Sen
NXBVH Hà Nội-2010