Mấy mươi năm sống trong tủi nhục
Cùng cực cơ hàn khi pháp xâm lăng
Người dân đất Việt vẫn mơ rằng
Đuổi quân giặc Pháp ta giành tự do
Có chàng trai trẻ con nhà nho
Vì yêu đất nước lo cho quê mình
Phải rời quê mẹ tự cứu sinh
Một mình vẫn quyết ra đi tìm đường
Vấn vương trên bến Cảng Nhà Rồng
Dáng người mảnh khảnh mà không yếu lòng
Tàu trôi bóng dáng vội xa dần
Tảo tần vất vả trên tàu tờ-rê-vin
Ra đi cứu nước giúp quê mình
Tình riêng không nghĩ,nhọc nhằn không than
Đối đầu nguy hiểm với gian nan
Chỉ cần mang lại quê nhà,tự do
Trích trong tập thơ
Người Mẹ Làng Sen
NXBVH Hà Nội-2010