Nhìn cuộc đời cười trong nước mắt
Bước ngoặt ngoàn nghèo lối vướng chông gai
Bao bão giông ôm lấy một hình hài
Phận đài cát đẩy đưa trôi dạt
Hạt bụi thời lấp lối phủ đời hoa
Tình yêu đâu ? hạnh phúc quá nhạt nhòa
Qua bao năm chẳng màng câu tình ái
Thương đời hoa trời cho tôi sống lại
Sưởi ấm tâm hồn bằng ánh nắng ban mai
Anh đưa tay lau hết giọt lệ dài
Lại gõ cửa con tim mình mở ngõ
Đón anh vào để giờ lại xót xa
Tình yêu nay đã quá mặn mà
Nhưng mình phải đành xa nhau mãi mãi
Mai em về chỉ còn anh ở lại
Hai chúng mình sẽ mãi chẳng còn nhau
(trích trong tập thơ)
Giọt Nắng Mùa Đông
NXBVH - 2010